
Mười năm, một khoảng thời gian đủ dài để thay đổi biết bao điều. Mười năm ấy, tôi từ một cô cậu học trò ngây ngô ngày nào giờ đã trưởng thành, bước trên những con đường riêng của cuộc đời. Và hôm nay, sau mười năm xa cách, tôi trở về thăm lại ngôi trường xưa, nơi lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi học trò trong trẻo, hồn nhiên.
Cánh cổng trường vẫn như xưa, sừng sững mà thân quen. Vẫn hàng cây phượng vĩ rực đỏ mỗi độ hè về, vẫn bóng dáng những dãy nhà quen thuộc in trên nền trời xanh thẳm. Bước qua cánh cổng, lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả, vừa bồi hồi, vừa xao xuyến. Ký ức về những ngày tháng học trò ùa về như một thước phim quay chậm.
Về thăm trường cũ sau 10 năm
Tôi tìm đến phòng giáo viên, nơi ngày xưa từng e dè bước vào. Thầy cô vẫn ở đó, vẫn nụ cười ấm áp, ánh mắt trìu mến. Thời gian đã nhuốm bạc mái tóc thầy, in hằn vết chân chim nơi khóe mắt cô, nhưng tình yêu nghề, sự tận tâm vẫn vẹn nguyên như thuở nào. Gặp lại thầy cô, tôi như được tiếp thêm sức mạnh, động lực để vững bước trên con đường phía trước.
Cô Nguyễn Thị Lan, giáo viên dạy Văn năm nào, vẫn nhớ rõ tôi, cô học trò nhỏ ham đọc sách. Cô hỏi han về công việc, cuộc sống của tôi với sự quan tâm chân thành. Những lời động viên của cô như tiếp thêm lửa cho ước mơ viết lách ngày nào vẫn âm ỉ cháy trong tôi.
“Cô luôn tin tưởng em sẽ thành công trên con đường em đã chọn,” cô Lan mỉm cười, ánh mắt lấp lánh niềm tự hào.
Gặp lại thầy cô cũ sau 10 năm
Sân trường vẫn rộn rã tiếng cười nói của các em học sinh. Nhìn các em vui đùa, tôi như thấy lại hình ảnh của chính mình mười năm về trước. Kỷ niệm về những buổi tập thể dục, những giờ ra chơi náo nhiệt ùa về, sống động như mới hôm qua.
Tôi nhớ những buổi chiều cùng bạn bè ngồi dưới gốc cây phượng vĩ ôn bài, chia sẻ những câu chuyện vui buồn. Nhớ những lần trốn học đi chơi bị thầy cô phạt, những trò nghịch ngợm tuổi học trò. Tất cả những kỷ niệm ấy, dù vui hay buồn, giờ đều trở thành những ký ức đẹp, khó phai mờ.
Ông Trần Văn Nam, cựu Hiệu trưởng nhà trường, chia sẻ:
“Ngôi trường luôn dang rộng vòng tay chào đón các em học sinh trở về. Dù các em đi đâu, làm gì, hãy luôn nhớ về mái trường thân yêu này.”
Viết bài văn về thăm trường sau 10 năm không chỉ là một bài tập làm văn, mà còn là dịp để tôi nhìn lại chặng đường đã qua, ôn lại những kỷ niệm đẹp thời học sinh. Đó là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời, là hành trang quý giá theo tôi suốt cuộc đời.
Kỷ niệm thời học trò
Trở về thăm trường sau 10 năm, tôi cảm thấy lòng mình thật bình yên. Ngôi trường vẫn ở đó, như một người bạn thân thiết, luôn chờ đón tôi trở về. Viết Bài Văn 10 Năm Sau Về Thăm Trường là cách tôi lưu giữ những kỷ niệm đẹp, tri ân thầy cô, mái trường đã dìu dắt tôi nên người.
Một số câu hỏi thường gặp khi viết bài văn này bao gồm việc lựa chọn kỷ niệm nào để viết, cách diễn đạt sao cho sinh động, cách sử dụng từ ngữ phù hợp.
Bạn có thể tìm thêm các bài viết về kỹ năng viết văn, cách làm bài văn miêu tả trên Đại CHiến 2.